Ngao Lăng đối với xã hội nhân tình của nhân tộc, trong lòng như gương sáng.
Ninh Dịch nói: “Lòng tốt của Ngao Lăng cô nương ta xin nhận, nhưng như ngươi đã nói, ta hiện giờ dù sao cũng là Thánh tử Đạo Tông, ta nếu ra ngoài, Đạo Tông chẳng lẽ còn để ta thiếu tiền bạc sao?”
Long Nữ nhướng đôi mày thanh tú lên: “Bổn cung ở Đạo Tông cũng ở một thời gian rồi, cũng có hiểu biết về tông môn các ngươi. Tông môn các ngươi tôn sùng tiết kiệm, ngươi thân là Thánh tử, chẳng lẽ còn có thể đòi tông môn tiền bạc, tiêu xài phung phí sao?”
“Ách…”




